Ngày 10.12.2011 - Thứ Bảy sau Chúa Nhật II Mùa Vọng
Truyền thuyết về cây Giáng Sinh
Vào đêm trước ngày Giáng Sinh, có một bác tiều phu đi vào rừng, và tình cờ bắt gặp một đứa bé bị lạc và đang đói run.
Bác đem đứa bé về nhà, cho nó ăn uống và ngủ qua đêm. Tuy vợ chồng bác tiều phu rất nghèo nhưng họ rất tốt bụng. Đáp lại lòng tốt của vợ chồng bác tiều phu, thằng bé bẻ một cành cây thông ở gần đó và tặng cho họ.
Sáng hôm sau, khi bác tiều phu thức dậy, không thấy thằng bé ở đó, nó đã ra đi. Nhưng bên ngoài cửa ra vào, bác thấy có một cây Giáng Sinh rất đẹp được trang hoàng bằng những trái táo bằng vàng và những quả hạnh nhân bằng bạc.
Đứa trẻ chính là Chúa Giêsu Hài Đồng, và cây Giáng sinh là quà tặng để cảm ơn tấm lòng quảng đại của vợ chồng bác tiều phu.
Martin Luther thường ca ngợi việc tạo nên cây Giáng sinh đầu tiên…
Thực ra, đây chỉ là truyền thuyết.
***
“Thưa ông Ê-li-a, ông đã làm bao việc lạ lùng, ông thật là vinh quang hiển hách! Ai có thể tự hào được nên giống như ông? Ông đã được cất lên giữa đám lửa xoáy như cơn lốc, trên chiếc xe do ngựa đỏ như lửa kéo đi.” (Huấn ca 48,1-4,9-11)
Sách Huấn ca được viết bởi một hiền nhân, sống khoảng 200 năm trước Đức Kitô. Ông điều hành một trường học ở Giêrusalem. Ông truyền đạt cho môn sinh sự khôn ngoan đích thật đã hình thành nên cuộc đời ông.
Bài đọc hôm nay, là một phần của một bài thơ, ca ngợi những anh hùng xa xưa của Israel như Môisê, Aaron, Giôsuê, Caleb, các Thẩm Phán, Nathan, Đavít, Solomon, và hôm nay là tiên tri Êlia.
Những anh hùng.
Hãy nghĩ đến cách chúng ta tưởng nhớ những anh hùng trong quá khứ, bằng họa ảnh hay điêu khắc: Hai Bà Trưng cưỡi voi xông ra trận, Trần Hưng Đạo trên chiến thuyền đánh đuổi Nguyên Mông, Lê Lợi khởi nghĩa Lam Sơn…
Những hình ảnh anh hùng khá tương phản với hình ảnh Đức Giêsu chúng ta thường thấy trong nhà thờ, nơi gia đình và phụng tự trên khắp thế giới: Thánh giá, Bữa tiệc ly, Mục tử nhân lành, Thánh Tâm Chúa, Hài Đồng Giêsu nằm trong máng cỏ.
Không thể nhầm lẫn được. Chúng ta có một vị vua khác với các vua, và triều đại của người khác với mọi triều đại. Con đường đưa đến Cao Cả Thật thì khác với những gì bởi thế giới quanh ta đề ra. Chúng ta được mời gọi thi hành những việc không mang lại ý nghĩa theo giới hạn trần thế này.
Nếu người ta tạc một bức tượng của tôi sau khi tôi chết, nó sẽ phản ảnh những tiêu chuẩn của thế giới này… hay theo tiêu chuẩn của kỷ niệm đáng nhớ nhất, bằng một thánh giá, một bữa ăn, một trái tim yêu thương, một mục tử tốt lành... và một máng cỏ?
Dành vài phút thinh lặng với Chúa.
Jos. Nguyễn Hùng Cường |