CHÚA NHẬT III MÙA CHAY - NĂM C
HẠI ĐẤT
Cây vả trong dụ ngôn, cứ sự thường, tưởng chừng chẳng có vấn đề gì, vì nó không cho trái độc, không làm hại nho, không phá cảnh quan. Nó chỉ phạm một tội: tội làm hại đất, tội sử dụng đất màu mỡ mà không sinh trái.
Chúng ta có thể cảm thấy an toàn như cây vả cằn cỗi. Nghĩ mình đâu làm điều gì xấu, chẳng làm hại ai, nhưng lại quên rằng mình đã phạm tội không làm điều tốt, những điều tốt có thể làm được và phải làm. Có bao nén bạc Chúa giao không được đầu tư (Mt 25,18), bao việc ta làm chỉ vì muốn vinh danh mình chứ không phải vì Chúa, bao điều cần cố gắng mà ta không nỗ lực thực hiện.
Một điều nên ghi nhớ: Khi không làm điều tốt cho đời, cho người là ta tiếp thêm sức mạnh cho sự dữ tung hoành.
Sống đạo không phải chỉ là lo tránh tội, mà còn là tích cực phát huy cái tốt. Một Kitô hữu sống an phận, chỉ lo cho mình là một phản chứng. Thế giới hôm nay cần những Kitô hữu dấn thân biết bao!
Dụ ngôn cây vả cho ta thấy khuôn mặt Thiên Chúa, là người chủ vườn kiên nhẫn: "Đã ba năm nay ta đến tìm quả cây vả mà không thấy có. Anh hãy chặt nó đi, để choán đất làm gì..." (x. Lc 13,1-9)
Quyết định chặt cây chỉ đến sau những lần hụt hẫng. Ngài chỉ phạt khi đã làm đủ cách để lay động tim ta.
Chúa Giêsu là người làm vườn kiên nhẫn không kém: "Xin ông cứ để nó lại năm nay nữa". Ngài không ngừng ấp ủ chút hy vọng mong manh: "Tôi sẽ vun xới, bón phân, may ra sang năm nó có trái". Nhưng đừng quên lời đe doạ cuối cùng: "Nếu không, ông chủ cứ chặt nó đi".
Kiên nhẫn, hy vọng, chăm bón, nhưng cương quyết đòi hỏi: đó là thái độ của Thiên Chúa đối với tội nhân. Đức Giêsu vừa thôi thúc chúng ta mau mau hoán cải, vừa chấp nhận cho ta có thời gian trì hoãn.
Hoán cải là đón lấy những săn sóc tế nhị của Chúa, là đừng để thui chột những ơn lành Ngài ban. Mùa Chay không phải chỉ là để thú tội, mà còn thú cả sự cằn cỗi, ì ạch của mình.
Bạn nghĩ gì về cây vả đời bạn? Tình trạng hiện nay của nó ra sao? Làm sao để có thêm nhiều trái ngọt?
Dành vài phút thinh lặng với Chúa.
|